Khi tài năng không theo kịp đam mê!

“Đam mê là một khái niệm vô chừng, và theo đuổi nó khi trong tay không có bất kì vũ khí gì là một quyết định thật ngu ngốc” 

Hôm nay, mình tham dự một buổi Networking Event, dành cho cộng đồng những người sử dụng một ứng dụng chia sẻ kiến thức cho người học, mọi người gặp nhau để kết nổi và chia sẻ về bản thân, những lĩnh vực họ yêu thích. Mình rất vui nhưng cũng cảm thấy một sự lưng chừng nhất định. 

Hai thứ (tạm gọi là niềm đam mê lớn của mình) mà mình luôn hướng đến là Art và Tech. Nhưng đôi khi nhìn lại thì thấy bản thân chẳng biết gì nhiều, cũng chẳng hiều gì về nó. 

Mình không thật sự giỏi về một lĩnh vực nào, nhưng được cái tự tin. Mình không thực sự đam mê về một điều gì, nhưng được cái là cái gì cũng thích. Mình là người khá thoải mái với mọi người xung quanh, nhưng luôn khó tính với bản thân. Mình thích nhiều thứ, mình hay mơ mộng, suy nghĩ nhiều, mình có nhiều hoài bão, mình muốn làm nhiều thứ nhưng mọi kế hoạch cứ dậm chân tại chỗ. Đôi khi mình cảm thấy bế tắc với hàng đống thứ trong danh sách mình muốn thực hiện nhưng mình chưa bao giờ đặt lên bàn cân xem thử mình có đủ khả năng để thực hiện nó trong khoảng thời gian này không. Nhiều lúc mình tự hỏi là bản thân có gì đặc biệt để người khác ấn tượng về mình, mình chẳng biết trả lời như thế nào, vì hoá ra mình cũng bị hoà lẫn với hàng ngàn người ở ngoài kia.

Thật ra thì ai cũng chỉ có một giới hạn thời gian nhất định và sử dụng như thế nào là quyết định của chúng ta. Mình luôn nghĩ rằng một người có thể làm 2-3 việc trong cùng một khoảng thời gian nhưng có lẽ là bản thân mình đã quá tham lam và ảo tưởng khi nghĩ rằng mình có thể thực hiện nhiều thứ cùng một lúc. Và có lẽ là cũng không nên quá vội vàng, nhiều khi không cần ép mình phải tạo ra một thay đổi lớn từ đầu, chỉ cần bước từng bước nhỏ mỗi ngày. Tận hưởng từng bước đi đôi khi còn thú vị hơn việc đạt được nó nhỉ. And always remember that focusing on top priorities. 

Be gentle with yourself - PT

Comments

Popular posts from this blog

Mình chỉ là người bình thường thôi! - Phần 2

Mình chỉ là người bình thường thôi! - Phần 1